Trái tim Việt nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DIEN DAN TRAI TIM VIET NAM 4fuong


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Admin

Admin
Admin
Đã có bằng cấp Việt Nam, sao còn phải học lại ?

Tôi biết rằng kiến thức là chìa khóa để mở cánh cửa thành công, nhưng trong tay các bạn đã có chìa khóa "made in Việt Nam" rồi. Vấn đề là các bạn không biết sử dụng nó mà thôi.


Xin kính chào các bạn, trước khi đi vào nội dung của bài viết, tôi xin có một vài lời với các bạn. Nếu các bạn đang học đại học lần đầu ở bất cứ nơi đâu thì bằng mọi cách hãy đi hết con đường mình đã lựa chọn, vì điều đó hết sức cần thiết. Xin các bạn đã tốt nghiệp đại học ở trong nước và đang học lại đại học ở các nước, không nên đọc bài này, vì nội dung của bài viết ít nhiều sẽ bào mòn ý chí phấn đấu của các bạn.

Khi đã tốt nghiệp đại học ở trong nước, nếu gia đình có điều kiện hay may mắn được đặt chân tới Mỹ và các nước đã phát triển để học hỏi là điều mà ai cũng mong muốn. Trước khi ra đi, bạn mang trong mình một "đại chí'. Dù phải làm bất cứ việc gì, mình cũng phải cố gắng lấy bằng được một tấm bằng đại học, thạc sĩ...
Đã có bằng cấp Việt Nam, sao còn phải học lại?  Top
Ảnh minh họa hamline.edu
Mỗi ngày bạn sẵn sàng ngủ dậy lúc 5h sáng, còn nằm trong chăn nhưng đã ôm lấy quyển sách, chăm chỉ tới trường, thư viện, trưa phải tới chỗ làm để kiếm thêm tiền đóng học phí như quán phở, tiệm nails..., tay cầm ổ bánh mì, tay dở cuốn sách dày cộm, lật qua, lật lại, tra từ điển học hành nghiên cứu. Tối về nhà, bạn còn phải ôn bài đến thâm quầng cả mắt, bạc cả đầu, trong giấc ngủ còn mơ đến bài học... Tính ra, bạn phải học hành, làm việc 14-16h/ngày.

Bạn đã trở thành tấm gương sáng để mọi người noi theo. Sau 7-9 năm thì cái ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời cũng phải đến với bạn. Cũng có một số người mỏi gối nên cái ngày đó chẳng bao giờ đến được. Mấy người bạn của tôi đã tốt nghiệp đại học ở Việt Nam, cũng phải mất 8- 9 năm mới lấy được bằng thạc sĩ, tiến sĩ ở Mỹ. Các bạn đừng nói rằng, sau khi tới Mỹ 2-3 năm, dù biết tiếng Anh không nhiều, nhưng tôi đã có thể lấy được bằng thạc sĩ, tiến sĩ, trừ khi bộ óc của bạn có thể gắn được bộ nhớ như máy tính.

Ngày ra trường, bạn tổ chức một bữa tiệc nhỏ ăn mừng cho thành quả bao nhiêu năm học hành, khổ luyện. Nhưng theo tôi, bạn mới chỉ đạt tới con số 0, nếu tính toán kỹ thì còn tệ hại hơn con số 0 rất nhiều. Vì bạn đã xài hết rất nhiều tiền của bố mẹ, hay nợ chính phủ một khoản rất lớn. Và trên danh phận thì bạn cũng chỉ là người tốt nghiệp đại học, thạc sĩ đang mang nợ mà thôi. Cái giá mà bạn đã phải trả cho tấm bằng đó, không chỉ là vấn đề kinh tế, cái mất lớn nhất đó là bạn đã tiêu tốn 6-8 năm thời kỳ sung mãn nhất của cuộc đời.

Sau khi lấy được tấm bằng, bạn phải chạy ngược chạy xuôi để xin việc. Vào làm việc cho công ty một thời gian, rất nhiều người thực sự sốc khi biết rằng, bằng cấp của ông chủ còn thấp hơn cả bằng cấp của mình (ở Mỹ rất nhiều ông chủ không có bằng cấp cao, nhưng họ rất thông minh và "khôn khéo"). Lúc này tâm trạng của bạn không được thoải mái, vì phải làm công cho một người kém cỏi hơn mình, đôi lúc bức xúc và luôn cho rằng, ông chủ dốt, không có kiến thức chuyên môn gì cả. Ông chủ thì biết rằng: "Vì tôi dốt, dở, nên tôi phải thuê các ngài làm việc cho tôi, vì tôi còn bận phải chăm sóc cô người mẫu ở bãi biển Florida, vì đã có những con người "thông minh nhưng dại dột" như các bạn đi học và cống hiến kiến thức cho tôi rồi, vì..." thôi, nói nhiều thấy bất công quá.

Tôi thật sự xót xa thay cho những người đã có học vị cao ở trong nước, khi ra các nước lại chọn con đường làm lại cuộc đời từ trường học. Khi còn học phổ thông ở Việt Nam, những học sinh dốt mới phải học lại một năm. Còn các bạn là những con người hết sức thông minh, sao phải đi học lại bao nhiêu năm như vậy? Các bạn có cần xem lại vấn đề này không? Tôi biết rằng kiến thức là chìa khóa để mở cánh cửa thành công, nhưng trong tay các bạn đã có chìa khóa "made in Việt Nam" rồi. Vấn đề là các bạn không biết sử dụng nó mà thôi.

Tại sao các bạn lại nghĩ rằng, tốt nghiệp đại học luật ở Việt Nam thì phải mơ làm luật sư ở Mỹ, đã là giáo sư anh ngữ của trường đại học Việt Nam thì qua Canada, Australia phải làm đúng chuyên môn của mình... Tại sao các bạn không phát huy khối kiến thức đã có được trong bộ óc kỳ diệu của các bạn để làm những việc khác như, mở một doanh nghiệp nhỏ, rồi tự mình quản lý, nâng niu nó, để một ngày nào đó nó sẽ trở thành một chuỗi cửa hàng, một công ty...? Theo tôi nghĩ, ở đời, thật ít ai có đủ can đảm bỏ đi cái danh phận bác sĩ, kỹ sư... để nghiên cứu làm sao pha một ly cafe, làm một cái chả giò thật ngon, hay... Phải chăng đó là những việc quá tầm thường??? Cũng vì những điều này nên sự giàu có vô hạn chẳng bao giờ mỉm cười với các bạn.

Bây giờ, xin các bạn hãy xem xét một người đã tốt nghiệp đại học ở Việt Nam, qua Mỹ lấy được tấm bằng thạc sĩ thành công như thế nào nhé: Tốt nghiệp đại học 24 tuổi, qua Mỹ 8-9 năm sau lấy được bằng thạc sĩ. Đi "làm công" 30 năm, cứ cho mức lương bình quân hoành tráng 100.000 USD/năm. 30 năm làm công, bạn kiếm 3 triệu USD, nếu ở Mỹ thì đóng thuế 30-40% trở lên, tùy từng cá nhân, Canada, Australia 35-45%??? Tính cho đúng là bạn phải trả nợ 5 năm tiền học phí ở Việt Nam, 8 năm tiền học phí ở Mỹ + tiền lời. Lấy số còn lại, chia cho 5 năm học đại học ở Việt Nam, 8 năm học đại học và 30 năm làm công ở Mỹ. Bình quân bạn kiếm được bao nhiêu tiền một năm, sau gần 45 năm học hành, làm việc gian khổ? Nếu tính kỹ thì bạn sẽ rất thất vọng.

Nếu bạn mua một căn nhà 500.000 USD trả góp cho 30 năm, một chiếc xe cho xứng tầm với bậc học sĩ, lo cho cuộc sống của bản thân, vợ con thì tôi tin rằng bạn sẽ gặp khó khăn về mặt tài chính đấy. Đó là những ngừời hết sức may mắn, được làm thuê 30 năm. Chẳng may bạn ra trường và thời điểm này, hay làm việc được 6-7 năm mà bị sa thải thì cuộc sống sẽ thê thảm như thế nào? Nói thật, không dám nghĩ tới. Nhìn lại cuộc sống của những người xung quanh, những bậc thạc sĩ, tiến sĩ, nếu như chỉ đi làm công ăn lương thì chỉ có cuộc sống tương đối sung túc, không thể gọi là giàu sang được. Vậy bao nhiêu năm kiên cường học hành phấn đấu, bạn có được đền bù xứng đáng không?

Tôi lại không đi con đường như các bạn, thay vì đi học 14-16h/ngày để lấy cho được tấm bằng thì tôi chỉ học tiếng Anh căn bản đủ để đàm thoại khi cần thiết. Khởi nghiệp bằng nghề bưng phở, cắt cỏ, thợ vàng, thợ nails..., sau gần 3 năm, vừa học, vừa làm tôi đã lên chức một phần hai "ông chủ" nhỏ, một năm sau tự mình làm chủ. Thời điểm làm ăn thịnh vượng , đã có hơn 15 người làm việc cho tôi, lương của họ "rất khá". Còn thu nhập của tôi như thế nào thì các bạn tự hình dung nhé.

Hiện tại tôi vẫn làm việc 10-11h/ngày, chơi nhiều hơn làm, nhưng phải luôn có mặt ở đây và chắc chắn là nhẹ đầu hơn đi học. Nếu muốn, tôi đã có thể nghỉ ngơi cách đây rất nhiều năm, nhưng tôi còn quá trẻ và rất thích làm việc, vì kiếm tiền cho bản thân và xã hội là một điều hết sức lý thú của một đời người. Và tất cả những công việc tôi từng làm, kể cả công việc hiện tại, chỉ là giải pháp tạm thời cho một kế hoạch lâu dài mà thôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng từ bỏ công việc rất tốt và cuộc sống đầy đủ về nhiều mặt nơi đây để tiến hành một cuộc phiêu lưu mới cho thị trường đang phát triển như Việt Nam quê hương chúng ta. Và thật lòng, tôi rất dốt, nên tôi phải thuê những người giỏi hơn tôi làm việc cho tôi, kể cả chức giám đốc cũng thuê người khác.

Theo cách nghĩ của riêng tôi, trong cuộc sống, không phải bất cứ ai lấy đươc bằng đại học, thạc sĩ, tiến sĩ của những trường danh tiếng cũng đều thành công. Có rất nhiều người thành công chỉ vì một câu nói của một người nổi tiếng, hay một mẩu chuyện nhỏ ở vỉa hè. Và tôi xin khẳng định với các bạn rằng, "học hành để lấy một tấm bằng thạc sĩ, tiến sĩ gian khổ hơn làm giàu rất nhiều" nhưng mọi người ai cũng thích làm thạc sĩ, tôi thật sự không hiểu được điều này.

Hy vọng bài viết này có một chút thông tin bổ ích cho sự lựa chọn con đường thành công của các bạn. Và đây chỉ là chia sẻ chút kinh nghiệm của bản thân, mong các ngài đừng cho tôi là kẻ "chỉ đường cho hươu chạy". Và có lẽ đây sẽ là câu trả lời đầy đủ nhất cho nhiều bạn đã khuyên tôi nên trở lại trường để học. Và có rất nhiều người đã khuyên tôi rằng "work smart not work hard". Theo tôi thì câu này chưa thật sự đầy đủ. Dù tiếng Anh của tôi không được rành, nhưng xin chia sẻ với các bạn mấy câu nhé. Nếu sai, xin quý vị góp ý, tôi xin lắng nghe và học hỏi.

If you don't want to-be a fool,
Don't go to school too much.
Work smart and work hard.
Use your brain like a sharp tool,
Your life will be cool,
Your future will be, very successful.

Mấy năm gần đây, do kinh tế Mỹ sa sút nghiêm trọng, rất nhiều người trí thức đã bị sa thải, một số người muốn trốn, gia hạn nợ của chính phủ nên phải trở lại trường để học cao hơn, có người phải trở lại trường để học ngành phù hợp với nhu cầu của các công ty khi xin việc... Trong số này cũng có mấy người bạn của tôi, họ xuất thân từ những gia đình rất giàu có ở Việt Nam, nhiều người đã bạc đầu nhưng vẫn chưa thoát được cảnh cắp sách tới trường, nên tôi đã sáng tác một bài thơ để tặng mấy người bạn của tôi. Xin chia sẻ cùng quý vị.


KIẾP SINH VIÊN

Đời tôi mang kiếp sinh viên,
Kiến thức giàu có, kiếm tiền không ra.
Phụ lòng mong mỏi ông bà,
Đầu tư lỗ lãi mẹ cha thì rầu.
Sinh thời suy nghĩ chưa sâu,
Học hành đỗ đạt ở đâu chẳng cần?
Giai cấp xã hội định phân,
Rõ là ta đã thành phần cao sang.
Về quê rạng rỡ họ hàng,
Sang đây cuộc sống lỡ làng ai hay?
Bon chen cuộc sống đêm ngày,
Nợ nhà, xe, thẻ bao vây cuộc đời.
Loay hoay chạy việc khắp nơi,
Chùn chân mỏi gối tả tơi đôi giày.
Nợ thì dồn phải trả ngay,
Bao năm nay đã xin vay mẹ hiền.
Biết rằng ba má có tiền,
Nhưng mà xin mãi cũng phiền lòng nhau.
Suy đi nghĩ lại mà đau!
Trí thức mà phải lo âu thế này.
Chắc đời tôi chẳng gặp may,
Học hành tới lúc trắng tay bạc đầu.
Tương lai rồi sẽ về đâu?
Hay là học tới bạc đầu nghỉ hưu?


Trân trọng.
Danny Nguyễn
Theo VnExpress


XEM : TRANG CHỦ>> Tin tức Sinh viên>>Nghe Sinh viên chia sẻ - Giao lưu

https://traitimvietnam4fuong.forumpolish.com

2Đã có bằng cấp Việt Nam, sao còn phải học lại?  Empty Phải chăng....? 7/4/2011, 20:48

Redboat19


Gửi tác giả bài viết,
Phải chăng anh đúng? Với bất kì sinh viên nào, khi được hỏi, dự định của bạn trong 3 hay 5 năm tới là gì? thì hết 90% trong số họ trả lời tôi mốn đi du học, tôi muốn học MBA, và không ít trong số đó hiện đang là sinh viên năm 2, năm 3 nhưng sẳn sàng từ bỏ ngần ấy năm ở Việt Nam để sang nước ngoài học lại từ đầu. Anh nói " Chỉ có những người học không giỏi mới học đúp, và ở lại, 2,3 năm 1 lớp, nhưng đây lại là những người rất thông minh? tại sao họ lại chịu đánh đổi như thế anh, phải chăng nền giáo dục nước ta như thế nào, hay vì đây đang là một trào lưu rất thời thượng. Và rất nhiều phải chăng khác...Ngay chính bản thân em cũng thế, em cũng đang chạy theo những học bổng, 70% ư hay 100%. Em cũng đang học một ngôi trường khá tốt ở Việt Nam (Ngoại thương), nhưng vẫn thấy mình dường như vẫn chưa xác định rõ cho mình con đường đi thật sự, du học và rồi hậu du học sẽ là gì? Phải chăng anh đúng, khi sau ngần ấy năm du học, nhận được tấm bằng thạc sĩ và rồi nhìn vào khoản nợ ở ngân hàng mà ta đã vay trong ngần ấy năm...Nhưng cũng không thể phủ nhận lợi thế của việc du học được anh ah. và còn một điều nữa, quả thực khi chạy theo những cái này, con người ta dường như quên rằng mình đang sống chứ không phải là tồn tại để chơi trò cút bắt. Nhiều khi em thấy mình mệt mỏi,đắm đuối cùng đống sách vở, và quên đi những niềm vui cực kì nhỏ bé chung quanh mình, và đôi khi phải gồng mình tham gia này nọ, để hồ sơ đẹp hơn chăng hay đang tự mang cho mình một cái mặt nạ: phải cười như thế này, phải nói như thế kia và để rồi quên mất mình là ai....Phải chăng anh đúng? và Phải chăng em nên lập trình lại ước mơ của mình...?
Cảm ơn tác giả bài viết rất nhiều!

Thông điệp:

****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến bạn bè, Nếu bạn muốn chia sẻ thông tin trên!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Đã có bằng cấp Việt Nam, sao còn phải học lại?  48819
Đã có bằng cấp Việt Nam, sao còn phải học lại?  48819
Click for Lạng Sơn, Wietnam ForecastClick for Vinh, Wietnam ForecastClick for Hue, Wietnam ForecastClick for Nha Trang, Wietnam ForecastClick for Ho Chi Minh, Wietnam ForecastClick for Ca Mau, Wietnam Forecast

ASIA WEATHER


Click for Pekin, Beijing ForecastClick for Guangzhou, Guangdong ForecastClick for Shanghai Hongqiao, Shanghai ForecastClick for Hongkong, Hong Kong ForecastClick for Tajpej, Tajwan ForecastClick for Seul, Korea Południowa ForecastClick for Tokio, Japonia ForecastClick for Manila, Filipiny ForecastClick for Kuala Lumpur, Malezja ForecastClick for Singapur, Singapur ForecastClick for Bangkok, Tajlandia ForecastClick for Phnom Penh, Kambodża ForecastClick for Wientian, Lao Peoples Republic Forecast
Locations of Site Visitors

 
  •  

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất